Hà Nội Thầy trò HLV Mai Đức chung về đến tp hà nội sáng 10/2, sau thành công lần đầu giành vé dự World Cup

Chuyên cơ chở đội tuyển hạ cánh xuống sân bay Nội Bài khoảng chừng 9h35. Đội tuyển được tặng ngay hoa, nghênh tiếp ngay trường đoản cú chân lắp thêm bay.
Trở sau đây một mon rưỡi xa nhà, HLV Mai Đức phổ biến bồi hồi: "Bây giờ, lúc trở về quê hương, chúng tôi mới cảm giác không khí Năm mới". Ông mặt khác cảm ơn sự quan tâm của bạn hâm mộ, giúp team tuyển vượt khổ cực để làm ra lịch sử với tấm vé dự World Cup chị em 2023.
Tiền đạo - thủ quân Huỳnh Như thì phân tách sẻ: "Tôi khôn cùng cảm rượu cồn khi được nghênh tiếp thế này. Khi tham dự giải, cửa hàng chúng tôi có cơ hội tưởng như cần yếu mang niềm vui về cho đầy đủ người. Tuy vậy cả đội phát âm hàng triệu người mến mộ đang đợi tin vui sinh hoạt quê nhà. Cuối cùng, công ty chúng tôi đã thành công".
Các thành viên team tuyểnsau đó chụp hình ảnh lưu niệm, được đồ vật trưởng bộ Văn hóa, thể dục và du lịch Hoàng Đạo cương cùng Phó tổng viên trưởng Phụ trách thể dục Thể Thao trần Đức Phấn lì xì.
Khoảng 15 phút sau khi hạ cánh, team lên xe buýt, mang lại khách sạn.

Chiều 10/2, team tuyển sẽ được Thủ tướng mạo Phạm Minh Chính tiếp đón và tuyên dương trên Văn phòng bao gồm phủ. HLV Mai Đức thông thường và đội tuyển vẫn được quản trị nước Nguyễn Xuân Phúc trao Huân chương Lao rượu cồn hạng Nhất. Các cầu thủ Chương Thị Kiều, Huỳnh Như cùng Nguyễn Thị Tuyết Dung được tặng ngay Huân chương Lao hễ hạng Nhì. Thái Thị Thảo, Nguyễn Thị Bích Thùy, trần Thị Kim Thanh và Phạm Hải Yến dấn Huân chương Lao động hạng Ba.
Lễ vinh danh nhóm tuyển sẽ được VFF tổ chức triển khai vào vật dụng Sáu 11/2.

Hành trình lịch sử hào hùng của team tuyển bắt đầu từ tập huấn tại Tây Ban Nha thời điểm cuối tháng 27/12/2021. Trên đây, 17 ước thủ cùng một số trợ lý bị Covid-19. Chỉ HLV Mai Đức tầm thường và sáu mong thủ quý phái Ấn Độ để tham dự Asian Cup 2022 như kế hoạch ban đầu. Đội tuyển tiếp đến có thêm ba người lây nhiễm Covid-19, có lúc đứng trước nguy hại bỏ giải vày không đầy đủ nhân sự. Ngày 19/1/2022, 14 cầu thủ khỏi bệnh dịch và bay sang tự Tây Ban Nha. Đội tuyển chỉ tất cả một ngày tập luyện chung, trước lúc đá trận ra quân thua hàn quốc 0-3.
Sau khi thua thảm đương kim vô địch Nhật bạn dạng 0-3, đội tuyển hòa Myanmar 2-2 sống lượt cuối, giành vé vào tứ kết với tư cách một trong hai nhóm thứ tía xuất sắc. Tại vòng này, vn thua ngược nhóm tuyển tiếp nối vô địch trung hoa 1-3. Ở vòng play-off, nước ta đánh bại vương quốc của những nụ cười 2-0 cùng Đài Loan 2-1 để giật rước tấm vé nhất tới World Cup 2023.
World Cup 2023 được tổ chức triển khai tại australia và New Zealand, từ bỏ 20/7 mang đến 20/8.
Senegal bên cạnh tiền, Sadio Mane và bạn hữu còn được chia mỗi cá nhân hai lô đất, sau chiến công vô địch CAN 2022 trên đất Cameroon
Sau lúc về nước hôm 7/2, tuyển chọn Senegal đang được chào đón như những người dân hùng. Hàng trăm ngàn nghìn người hâm mộ phủ kín nhiều tuyến đường ở hà thành Dakar, khi cơ quan chính phủ cho toàn quốc nghỉ lễ để đón nhận thầy trò HLV Aliou Cisse quay trở lại từ Cameroon. Những cảnh sát, những người dịch rời bằng ngựa, làm việc hết hiệu suất để kiểm soát điều hành đám đông thừa khích.
Tổng thống Senegal Macky Sall cũng ra mắt mức thưởng mang lại Senegal sau chức vô địch định kỳ sử. Theo đó, mỗi thành viên nhóm tuyển vẫn nhận 87.000 USD chi phí thưởng. Kế bên ra, mọi người còn nhận một mảnh đất 200 mét vuông ở hà nội thủ đô Dakar, với một miếng 500 mét vuông ở tp Diamniadio - đô thị bắt đầu của Senegal.

Tổng thống Macky Sall ngỏ ý ao ước HLV Cisse thường xuyên gặt hái thành công bằng phương pháp đưa Senegal vào buôn bán kết World Cup 2022. Theo kết quả bốc thăm cuối tháng Một, Senegal đang tái đấu Ai Cập ở trận tranh vé vớt tới Qatar. Trận lượt đi sẽ diễn ra trên sảnh Ai Cập ngày 24/3, còn lượt về ra mắt bốn hôm sau đó.
Hai hiệp thiết yếu và hiệp phụ trận chung kết Cup châu Phi - CAN 2021 buổi tối 6/2 đều xong xuôi với tỷ số 0-0, khiến Senegal cùng Ai Cập vào đá luân lưu. Tại đây, Senegal sinh sống thành công toàn thể lượt sút, còn Mohanad Lasheen cùng Mohamed Abdelmonem bên phía Ai Cập đá hỏng. Mane đá trái luân lưu quyết định giúp Senegal hạ Ai Cập 4-2 để lần đầu tiên vô địch châu Phi. Khoảnh khắc ra quyết định này càng có chân thành và ý nghĩa hơn với Mane, lúc trước đó anh sút lỗi phạt đền rồng ngay phút máy bảy.
"Việc đá hỏng quả phạt thường trong trận là cú sốc phệ với tôi", Mane nói tại lễ mừng công ở bao phủ Tổng thống. "Nhưng các đồng nhóm chạy đến và nói rằng 'Sadio, họ cùng chiến bại và cùng cả nhà thắng. Cậu đã làm rất nhiều cho đội tuyển rồi, hãy cùng thường xuyên nào'. Điều đó khiến cho tôi mạnh khỏe hơn, với tôi nghĩ về nó tạo ra sự khác biệt khi tôi thực hiện thành công trái luân giữ quyết định. Chúng ta nói với tôi rằng 'Sadio, shop chúng tôi tin cậu', và điều ấy đã tiếp thêm cồn lực mang đến tôi. Danh hiệu này trực thuộc về toàn nhóm Senegal, tất cả đều xứng đáng".
Mane cũng ẵm luôn luôn danh hiệu mong thủ hay độc nhất vô nhị CAN 2021, còn lũ Edouard Mendy - thủ thành ở trong biên chế Chelsea - được bầu làm Thủ môn hay độc nhất vô nhị giải.
Trên trang Players Tribune, lịch sử một thời bóng đá Brazil Romario - bạn vừa sang tuổi 56 hôm 29/1 - nói về cuộc đời, sự nghiệp và các điều ông chưa từng đề cập

Ở một vài team bóng, tôi yêu ước được tập trễ.
Nhưng tôi không bỏ tập.
Chuyện là chũm này. Lúc về thi đấu trong nước, tôi nói với các chủ tịch CLB: "Các ông, tôi bị cái căn bệnh không dậy mau chóng được. Tôi xin tập vào buổi chiều nhé". Chúng ta OK luôn, bằng miệng cơ mà chẳng yêu cầu văn bản. Nhưng có khá nhiều đồn thổi nhăng nhít về chuyện này. Nào là Romario không ngủ. Romario dậy muộn. Romario bỏ tập. Không, tôi có ngủ, chỉ dậy muộn thôi. Tôi cấp thiết dậy lúc 9h sáng. Tôi vẫn tập thông thường đấy chứ. Các chủ tịch biết chuyện này. Họ rỉ tai với các HLV ráng nào thì đó chưa phải việc của tôi.
Tôi không từng đi chơi đêm trước trận. Ví dụ chủ nhật thi đấu, tôi đi chơi hôm thứ Sáu. Dĩ nhiên, điều này không tuyệt đối, tuy vậy ngoại lệ chỉ xảy ra khoảng một trong những phần mười thôi. đề xuất nhớ, tôi không hút thuốc, cũng chẳng nghiện ngập gì. Thậm chí còn không uống rượu dù duy nhất giọt. Tôi không bắt buộc mấy trang bị đó để mua vui.
Có một câu chuyện thế này hồi sinh hoạt Flumnense. Hôm đó có trận đấu tuy vậy tôi định ko đá. Tôi cũng ko nhớ chính xác lý do. Cả đội tập trung 24 giờ trước trận trong lúc tôi ra biển. Rồi bởi vì một vài tại sao nào đó, tôi đổi ý, đề xuất đi thẳng đến sân Maracana. Cả đội đang đi vào đó trước mặt hàng tiếng đồng hồ. Họ sẽ khởi rượu cồn xong. Tôi đi liền mạch vào phòng nuốm đồ, mặc xống áo rồi vào sân. Hôm đó, cậu rực rỡ Marcelo chơi trận ra mắt. Cậu ấy đang mời cả gia đình tới sảnh để tận mắt chứng kiến trận này. Mà lại rồi mất suất thi đấu về mình tôi. Tội nghiệp thằng nhỏ. Mà lại dù sao, tôi ghi hai bàn và shop chúng tôi thắng. Tôi nghĩ đơn giản dễ dàng lắm: Ra sân, mang áo, ghi bàn. Chẳng tất cả gì bí mật cả. Đơn giản cụ thôi...
Tôi chưa phải kẻ kiêu ngạo, tôi chỉ từ bỏ tin. Các bạn chắc đọc điều này. Ngay lập tức từ khi sinh ra, Chúa đã đến tôi sự cứng cỏi, điều mà nhiều người dân gọi là bướng bỉnh. Kiêu ngạo, tự mãn, hầu hết thứ tựa như thế. Tín đồ ta nói Romario là người ham tiệc tùng, liên tiếp bỏ tập, lăng loàn với phụ nữ. Rồi khi tôi làm bàn ở trận đấu sau đó, fan ta đổi giọng: "Chúa ơi! Romario tốt quá. Nó cứng đầu nhưng gồm ích". Như vậy, tôi chẳng nên quan tâm rất nhiều chuyện người khác suy nghĩ gì. Tôi là bao gồm tôi và có tác dụng điều bắt buộc làm. Tôi trung thực, dù có thể chắn, cũng thi phảng phất hay nói phét một chút.
Xem thêm: Lệnh chỉnh sửa block trong cad : lệnh edit block, group, explode attributes

Tôi to lên với phần đông buổi soccer cùng bố ở kề bên đường ray xe pháo lửa gần nhà tại khu Jacarezinho. Hồi 4 tuổi, tôi bị hen suyễn, nên đôi lúc mất ngủ. Vào buổi đêm, mọi lần không thở được, tôi cố lấy tay ba và tay kia núm quả bóng nhằm đi đến đường tàu. Tôi thì thầm với bố trên đường đến đó cùng rồi công ty chúng tôi chơi bóng khoảng chừng 10 phút. Quả bóng có tác dụng tôi mê hoặc. Đá bóng chỉ một chút ít thôi cũng khiến tôi khuây khỏa. Tiếp đến khi trở về nhà, tôi ngủ yên như một hòn đá.
Chúng tôi cùng mọi người trong nhà xây những ngôi nhà. Cha tôi có tác dụng nghề thợ nhuộm tại một nhà máy, nhưng vày lương thấp, ông không đủ tiền cho hai bằng hữu tôi đá bóng. Vì vậy để bao gồm thêm tiền, ông có tác dụng thêm nghề thợ xây. Mỗi cuối tuần, bằng hữu tôi phụ tía xây các ngôi bên tại Vila da Penha, nơi chúng tôi sống lúc tôi 5 tuổi. Hai anh em khệ nệ bê gạch, xi măng, ván gỗ..., bất kể thứ gì quan trọng cho quá trình của cha. Các bước này dĩ nhiên mệt nhọc với phần đông đứa trẻ nhỏ xíu tí như bọn chúng tôi, nhưng mà thành thật mà nói, tôi hạnh phúc được làm những các bước đó. Do tôi biết, trong những khi bố sẽ xây nhà, anh em tôi xây đa số giấc mơ.
Tôi ý muốn mình là người tốt nhất. Khi nói như vậy, ý tôi là, tôi ước ao tôi là trung phong cừ khôi nhất. Chỉ lúc không thể xong xuôi điểm tôi new chuyền. Nếu "gần như không thể" bớt được, tôi đang tìm cách để sút được. Do một lúc tôi là người hay độc nhất rồi, giỏi hơn hết tôi nên tự mình sút bóng, buộc phải không nào? Đó là việc không chỉ giỏi cho tôi mà hơn nữa cho team bóng. Trong môn trơn rổ, lúc cần cha điểm một trong những giây cuối, liệu các bạn sẽ ném bóng mang đến ai? Đương nhiên là Michael Jordan.
Tôi tất cả cảm thấy áp lực nặng nề vì điều này? Trời ạ, tôi yêu áp lực. Với những người khác, mức độ ép khiến khung thành nhường nhịn như nhỏ dại lại. Với tôi, nó khổng lồ ra. Hãy tưởng tượng tôi vừa ghi được tư bàn vào trận. Cơ hội tiếp theo đến. Tôi vẫn chắt chiu như thể đấy là cơ hội cuối cùng. Vào sự nghiệp, tôi đối xử với mọi cơ hội đều như vậy. Tôi núm không rầm rĩ trong 90 phút. Cứ lẳng lặng đá. Nhưng mà khi các hậu vệ từ nhủ "Quên gã này đi được rồi...", thì tôi bất thần xuất hiện. Đó là tuyệt kỹ sát thương của tớ hay gọi là thẩm mỹ và nghệ thuật "giả chết".
Đồng nhóm cũ Dunga đã đúng khi cho rằng, hồi sinh sống Vasco de Gama, cửa hàng chúng tôi áp dụng chiến thuật không vừa lòng lý. Tita và Roberto Dinamite nhận định rằng tôi, thằng trẻ duy nhất đội, cần chạy vì chưng họ. Đó là những huyền thoại, đúng chưa? Họ rất có thể làm điều chúng ta muốn, cho đến khi chúng ta không ghi bàn. Chính vì như thế tôi vặc lại: "Nghe này, tôi đã hoạt động rộng vì đàn họ. Tôi đã làm điều cực tốt cho đội bóng. Tôi ưa thích với bài toán đó cho đến khi các ông kiểm tra danh sách ghi bàn". Khi chúng ta còn đã tranh cãi, Dunga đề xuất rằng cứ để anh ta chạy bao sân, với ưu tiên tôi cho trách nhiệm ghi bàn. Và phần đông thứ đã biến đổi khi họ có tác dụng theo. Dunga là một trong những gã thông minh, không phải như những tín đồ khác.

Hồi sống Hà Lan khó khăn kinh khủng. Tôi đưa tới PSV năm 22 tuổi khi trước đó chưa từng sống ở chỗ nào khác ko kể Rio. Tôi đã và đang tới Ilha vì chưng Governador, Copacabana, Barra domain authority Tijuca, nhưng một nơi xa xôi như thế thì chưa. Nó lạnh phệ khiếp. Có những lúc tới -17 độ C. Chúa ơi, là -17 độ C đấy. Tín đồ ta chỉ trích tôi lười tập, tuy nhiên đâu biết ở đó thời máu lạnh kinh khủng thế nào. Có dạo cha ngày ngay tức khắc ôi không thoát khỏi cửa. Đồng đội lo lắng cho tôi. Họ mang đến nhà gõ cửa, tôi cóc thèm tiếp luôn. Tôi yêu cầu ngủ đông.
Nhưng nó lại là 1 trong trải nghiệm đáng giá. Tôi đã triệu chứng tỏ phiên bản thân tại Brazil và sẽ bắt buộc chứng tỏ bạn dạng thân ở đây. Bất cứ lúc nào bị rét mướt cóng hết ngón chân, tôi lại nhớ về thời phụ việc cho ông tía thợ xây của bản thân để bao gồm cơ may làm mong thủ. Lẽ nào từ bỏ giấc mơ chỉ vì chưng trời lạnh? Đó là bí quyết tôi quá qua những chuyện. Tôi đang trả ơn bằng cách mua cho gia đình một ngôi nhà tại Freguesia, tại Jacarepaguá, mướn hẳn fan giúp vấn đề và tài xế riêng. Đó là một thắng lợi vĩ đại.
Tôi luôn biết ơn PSV, nơi tôi cống hiến gần 5 năm, mà lại tôi đề nghị ra đi. Barca tất cả sức hút cần thiết cưỡng. Cruyff trở thành trong những người bạn bóng đá thân mật nhất của tôi, khi ông ấy dẫn dắt Barca. Hồi mới tới, tôi hy vọng mặc số 11, số thương yêu của tôi. Cruyff mang lại tôi số 10. Tôi bảo: "Sếp, thật vinh dự mang đến em, nhưng lại em thích hợp số 11". Cơ mà ông ấy rung lắc đầu, đáp lại: "Ở team bóng của tôi, tín đồ hay nhất luôn luôn mặc số 10". Trời ơi, làm thế nào mà bội phản đối được nữa sau câu nói đó. Tôi ý muốn mặc số 10 mãi mãi.
Cruyff hoàn toàn có thể chơi láng cùng những cầu thủ. Ông ấy hay nói: "Cậu dìm bóng sinh sống đây, con quay ra kia rồi bớt vào góc cao". Cửa hàng chúng tôi chỉ mong mỏi chửi thề: "Khó vắt ai nhưng mà làm được". Tuy nhiên rồi Cruyff thị phạm. Một phép màu. Với ông ấy, ngoài ra mọi máy đều đơn giản. đang mất thời gian để fan ngoài gọi được. Cruyff rất tốt nhưng không phải ai cũng thích nghi được. Bạn cần nỗ lực hết sức, nhưng lại nếu không tồn tại tố hóa học bẩm sinh, các bạn cũng thiết yếu làm học trò của Cruyff.

Tôi chưa từng đặt kim chỉ nam dự World Cup 1994. Sự thật là vậy. Brazil hoàn toàn có thể dễ dàng quá qua vòng loại, nhưng sau khoản thời gian tôi gây hấn với những HLV nhóm tuyển, chúng ta không thèm hotline tôi. đầy đủ chuyện chỉ biến hóa khi đội tuyển đề xuất tối thiểu một điểm trước Uruguay sinh sống trận cuối vòng loại. Những HLV hiểu còn nếu như không qua được cửa ải này, bọn họ chỉ có nước cuốn xéo khỏi đất nước. Bắt buộc họ đề xuất làm gì? quay trở lại với ước thủ hay duy nhất chứ còn gì nữa. Tôi không có thấy gì áp lực. Tôi tham gia trận đó để tìm vui, luôn thể thể chứng tỏ cho đông đảo ông thầy trước đó đã sai lầm cỡ nào. Bạn cũng có thể hỏi những nhân hội chứng của trận đó, và họ sẽ hầu như nói sẽ là trận xuất xắc nhất nhưng mà một mong thủ bóng đá từng chơi. Bên trên thang điểm từ là một đến 10, tôi chấm 11.
Trước trận, tôi cá cùng với trung vệ Ricardo Rocha: Tôi đang toả sáng, với hai cú xỏ kim đối phương, nhì quả chapéus (tâng trơn qua đầu đối phương) và ghi nhị bàn. Không còn hiệp một, lúc tôi tịt ngòi, ai kia trên băng ghế dự bị hét lên: "Ghi bàn đi chứ". Tôi vặc lại: "Bình tĩnh đi. Đã hết giờ đâu".
Tôi từng nói nhiều lần rằng Brazil vẫn vô địch World Cup, và nếu không làm được điều đó, tất cả là lỗi vị tôi. Tôi biết đội hình năm 1994 đó rất tốt và tự hẹn với bản thân đang đá một giải để đời. Thực tế diễn ra thật đẹp nhất đẽ.
Về vụ bất đồng quan điểm chia tiền thưởng sau World Cup, tôi chỉ mong làm điều tốt nhất cho tất cả. Năm 1990, vụ tranh cãi xung đột tiền tài trợ dứt trong thất bại, khi nó khiến cho cầu thủ phân tâm. Còn lần này, năm 1994, họ chia tiền không sòng phẳng. Tôi đã đứng ra tuyên bố: tiền phải được phân tách đều. Romario, Vua phá lưới, thừa nhận tiền thưởng bằng với đầu phòng bếp của đội tuyển. Mang đến nên, toàn team họp, đồng minh ủng hộ khuyến cáo của tôi. Ai cũng có các tiền. Mọi fan cảm thấy đồng hội đồng thuyền. Đội tuyển tiếp đến ngày càng dũng mạnh hơn.

Tôi muốn niềm hạnh phúc thay vị giàu có. Lúc về nước sau World Cup, tôi siêu hạng tượng nổi câu hỏi làm một nhà vô địch là như thế đấy. Tình thương của chỗ đông người cuồng nhiệt, sự êm ấm của số đông người rất có thể cảm nhận thấy như mèo dưới chân. Tôi đã xa Rio thừa lâu đề xuất quên mất rằng tôi yêu thương nó đến nhường nào. Vày đó, tôi trở về Tây Ban Nha trễ nhì tuần. Khi Flamengo ý muốn ký đúng theo đồng cùng với tôi trong năm đó, tôi sẽ tự vấn bạn dạng thân: Tôi thật sự ý muốn gì? Về mặt tiền bạc, đó chưa phải là lời đề nghị đắt giá, mặc dù họ trao đến tôi phiên bản hợp đồng lớn chưa từng có trong lịch sử Brazil. Tôi 29 tuổi, tức có thể toả sáng sủa thêm nữa ngơi nghỉ châu Âu. Tôi là rất sao vào một Dream Team. Nhưng nếu quá toan tính, bạn sẽ không bao giờ thoát ngoài nó. Ở Rio, tôi được sống gần bố mẹ, em trai, đều đứa con, chúng ta bè, bãi tắm biển của tôi, nhạc funk của tôi, hip hop của tôi, mặt trời của tôi, Barra da Tijuca của tôi. Tôi biết đưa ra quyết định đó thật lạ đời với số đông, dẫu vậy tôi nghe theo tiếng call trái tim mình.
Khi bước sang tuổi 35, tôi ko còn quan tâm đến việc phải thi đấu thật xuất sắc nữa. Tôi chỉ ao ước đạt cột mốc 1000 bàn. Chúng ta nói tôi lười tập. Đúng vậy, tuy nhiên theo một bí quyết khác. đa số cầu thủ khác chạy tăng tốc 70 lần hoặc chạy 7 cây số, còn tôi dứt điểm 70 lần trúng form thành. Tôi tập dượt theo một phương thức riêng để làm những điều đặc biệt quan trọng trên sân. Chúng ta hiểu điều đó chứ? trong những năm cuối sự nghiệp, tôi dành riêng bốn những năm buổi tập chỉ nhằm tập chấm dứt điểm. Không ai xuất sắc được còn nếu không rèn luyện, bao gồm cả tôi. Hãy nói tên những kĩ năng thể thao, và tôi gồm thể khẳng định với các bạn rằng họ phần lớn đã rèn luyện rất nhiều.
Có người nói: "Tôi là đồ dùng ích kỷ". Tất nhiên là không. Bởi nếu tôi ghi bàn, tôi win thì team cũng thắng. Game show là vậy.
Bàn chiến hạ thứ 1000 cho một biện pháp khó khăn. Khi ấy tôi vẫn 41 tuổi, trung khu trí nên đấu lại đôi bàn chân vốn đã không nghe lời. Tôi luôn luôn phải nghĩ ngợi: Liệu nên chạy mang đến vị trí nào? Làm cố kỉnh nào ra khỏi hậu vệ theo kèm? trong các trận đấu, não tôi phải thao tác hết hơi.
Tôi vẫn mời đồng đội khắp vị trí đến chứng kiến khoảnh tự khắc bàn thắng thứ 1000. Họ đang bay đến từ Hà Lan, Australia, Miami. Bọn họ xem một trận đấu nhưng tôi ko ghi bàn. Bọn họ xem một trận nữa, rồi lại một trận tiếp nữa, ba trận mà quả bóng bị tiêu diệt tiệt vẫn không vào lưới. Cùng với một cầu thủ như tôi, khoảng thời gian đó bên cạnh đó vô tận. Công ty chúng tôi đã sẵn sàng màn ăn uống mừng hoành tráng nhưng tới những giây phút cuối, tôi chỉ trường đoản cú nhủ: "Nghe này, anh bạn, hãy dứt cái việc chết tiệt này đi".
Bạn sẽ làm gì sau khi ghi bàn thắng thứ 1000 vào sự nghiệp? Ngay thú vui đó cũng không kéo dãn dài mãi. Tôi bắt buộc một phương châm mới. Nhẵn đá không còn lại gì mang đến tôi nữa.
Tất cả đa số là thiết yếu trị gia. Trong cuộc sống thường ngày hàng ngày, chúng ta tranh cãi và thương lượng với nhau. Khi biến hóa một thượng suy nghĩ sĩ Brazil, tôi đối diện với vấn đề như khi làm cầu thủ, bởi bao gồm tồn tại thiết yếu trị trong bóng đá. Tôi đã gượng nhẹ nhau với những HLV, các giám đốc và những vị chủ tịch, do sự ngang bướng của mình. Bóng đá không dung thiết bị một tín đồ như tôi. Còn nếu như không xảy ra những câu hỏi đó, tôi rất có thể dự thêm 2 World Cup nữa, 2 kỳ Olympic nữa. Đó là chiếc giá yêu cầu trả cho bài toán được là thiết yếu mình.
Tôi tham gia chủ yếu trường để hành động cho phần đông con tín đồ như con gái Ivy của tôi. 16 năm trước, đứa con nhỏ xíu bỏng thiết bị sáu ấy của tôi chào đời và mắc Hội hội chứng Down. Con bé bỏng là một phước lành. Chúa đã gửi thiên thần bé dại xuống mang đến tôi. Trước lúc con nhỏ nhắn chào đời, tôi chưa từng tiếp xúc bất kể ai bị khuyết tật giỏi mắc bệnh hiếm. Tôi không thể hiểu rất nhiều nỗi khổ của họ. Vậy rồi Ivy giúp tôi nhận ra họ cần giúp sức biết bao, và không ai trên non sông Brazil này giang tay với họ. Vì vậy tôi gọi mình rất cần được đứng lên bảo đảm an toàn mọi người, đặc biệt quan trọng với những thực trạng kém may mắn. Họ bao gồm quyền sống tựa như các người thông thường ngoài làng hội.
Từ khi gồm Ivy, đa số người bạn bắt đầu kể cho tôi nghe nhiều mẩu truyện hơn về những mái ấm gia đình có người mắc căn bệnh hiếm. Họ không từng chia sẻ những chuyện đó với ai, nhưng lại đã bước đầu mở lòng. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi đã đóng góp thêm phần khiến họ hòa nhập hơn. Do sao đề xuất che đậy nỗi lòng? Ivy trước đó chưa từng cho tôi cảm hứng nào khác ngoài niềm hãnh diện.

Liệu tôi bao gồm tiếc nuối điều gì không? Ôi trời, tôi đang là tương đối nhiều thứ: một thằng bướng bỉnh, một thằng mất dạy, một tên khốn... Một bạn dạng danh sách dài. Nhưng hãy phán xét tôi dựa trên yếu tố hoàn cảnh từng thời điểm. Tôi hiện nay đã khác tôi trước đây và quả đât bóng đá cũng biến đổi nhiều. Tôi xuất phát điểm từ con số 0, đã võ thuật để trở thành tiên phong hàng đầu và xong xuôi câu chuyện một bí quyết hết mình. Mọi việc tôi làm, giỏi hay xấu, đều xuất phát từ trái tim.
Nếu được làm lại, tôi vẫn đang như vậy. Thời gian không trở lại. Ngày mai, tôi 56 tuổi. Tôi bình tĩnh đón nhận. Tôi sẽ vẫn thực hiện những việc giống như quá khứ, nhưng lại theo một phương pháp khác. Sự thật là vậy.
Không ai hoàn hảo. Họ không thể biến chuyển mọi thứ bọn họ muốn. Tôi cảm ơn Chúa vày điều đó.