Bài Thơ Về Thuyền Và Biển Và Em ❤️️ 50+ Bài Thơ Tình Về Biển Hay Nhất

Contents

thơ về thuyền và biển hay và ý nghĩa nhất số đông thời đại30+ bài xích thơ về thuyền cùng biển rực rỡ nhất#Những bài bác thơ về biển danh tiếng được ái mộ nhất
Chùm thơ tình về biển khơi hay nhất đầy đủ thời đại
thơ về thuyền và biển lớn hay và chân thành và ý nghĩa nhất hầu hết thời đại

Những bài thơ về thuyền với biển hay và ý nghĩa chắc chắn rằng sẽ khiến bạn rung động mạnh khỏe mẽ. Đã từ rất rất lâu hình hình ảnh thuyền và biển khơi được chuyển vào thơ ca và âm thanh với phần lớn giai điệu và ngọt ngào và tha thiết. Đọc thơ ta liên can đến tình yêu đôi lứa nồng nhiệt với thủy chung. Nếu khách hàng đang muốn tìm cho khách hàng những bài bác thơ tình tuyệt về biển cả thì ngay bây giờ mình cùng mọi người trong nhà theo dõi nhé!

30+ bài bác thơ về thuyền với biển đặc sắc nhất

Những bài bác thơ thuyền với biển luôn da diết và lắng đọng đồng thời tiềm ẩn những nỗi niềm thâm thúy về tình yêu. Những bài xích thơ tình về biển tỏ bày niềm thèm khát tình yêu thương đích thực, khát khao hạnh phúc mãnh liệt. Với mọi người trong nhà theo dõi nhé!

Sóng

(Xuân Quỳnh)

Dữ dội với dịu êm Ồn ào và âm thầm lặng lẽ Sông không hiểu biết nổi mình Sóng tìm ra tận bể Ôi con sóng xa xưa Và ngày sau vẫn nắm Nỗi mơ ước tình yêu bổi hổi trong ngực trẻ Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về về anh, em Em nghĩ về biển khủng Từ ở đâu sóng lên? Sóng bước đầu từ gió Gió bước đầu từ đâu? Em cũng trù trừ nữa khi nào ta yêu nhau con sóng dưới lòng sâu con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ sớm hôm không ngủ được lòng em nhớ mang lại anh Cả vào mơ còn thức Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam ở đâu em cũng nghĩ nhắm tới anh – một phương Ở không tính kia đại dương Trăm nghìn con sóng đó con nào chẳng cho tới bờ mặc dù muôn vời cách quãng Cuộc đời tuy dài chũm Năm mon vẫn trải qua Như hải dương kia dẫu rộng lớn Mây vẫn bay về xa làm thế nào được tung ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển bự tình yêu thương Để nghìn năm còn vỗ


*

Thuyền cùng Biển

(Xuân Quỳnh)

Em đang kể anh nghe
Chuyện phi thuyền và biển:

“Từ ngày như thế nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển cả khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa

Những đêm trăng nhân từ từ
Biển như cô nàng nhỏ
Thầm thì gửi chổ chính giữa tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng bao gồm khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền(Vì tình thân muôn thuở
Có khi nào đứng yên?)

Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển không bến bờ nhường nào
Chỉ có biển new biết
Thuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu yêu thương nhớ
Những ngày không gặp gỡ nhau
Lòng thuyền nhức – rạn vỡ

Nếu từ bỏ giã thuyền rồi
Biển chỉ từ sóng gió”

Nếu bắt buộc cách xa anh
Em chỉ từ bão tố.

Bạn đang xem: Thơ về thuyền và biển

TÌNH THUYỀN VÀ BIỂN

Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Thuyền yêu đại dương tình say nồng thắm
Biển ôm Thuyền mơn trớn bất tỉnh ngây
Theo Thuyền đến tận chân mây
Nhẹ dưng sóng vỗ tràn trề dấu yêu

Lướt nhẹ êm phiêu diêu theo Gió
Biển mặt Thuyền đính thêm bó keo dán sơn
Có nhiều lúc Biển ghen tuông hờn
Vì sao Gió cứ theo Thuyền đón đưa

Thuyền theo Gió say sưa sông nước
Nỗi cô đơn một cõi hải dương khơi
Biển nhớ Thuyền lắm Thuyền ơi
Bỏ theo Gió biển cả tôi nhức lòng!

Biển nhiều lúc giận hờn vượt mức
Đem bão về tức tưởi ghen tuông tuông
Thuyền kia ko giám lên đường
Nằm trong bến đợi khóc thương biển cả hoài!

Hết hờn ghen hải dương nay trở lại
Mang bình yên mềm mịn và mượt mà đắm say
Biển lấy nhung lưu giữ vơi đầyÊm êm sóng vỗ lay lay mạn Thuyền

Nay trăng sáng rắc rubi trên sóng
Biển ôm Thuyền vỗ nhẹ nồng say
Thuyền ơi tình biển khơi dâng đầy
Đi xa hãy lưu giữ về đây biển cả chờ…!

BIỂN TÍM CHIỀU HOANG

Biển bạt ngàn biển nói chuyện tiếng sóng
Hoàng hôn bi hùng như lắng đọng chiều hoang
Bước cô đơn nghe kiếm tìm thức dưng tràn
Cho nổi nhớ miên man xuôi dĩ vãng
Chuyện tình xưa ngủ yên ổn theo ngày tháng
Chợt trở lại như rải rác đâu đây
Biển khấp khểnh từng nhỏ sóng dưng đầy
Tung bong bóng trắng đắp xây bao ảo mộng
Tình ngày củ chôn vùi vào vô vọng
Em theo ông chồng cho lạc lõng đời anh
Theo mon năm đến nổi nhớ xây thành
Cho thắt thẻo từng canh tim hoang lạnh
Biển chiều hôm đẹp mờ mờ nhân ảnh
Biển tròng trành sóng sánh phân tử sương đêm
Biển mơn man ru trọn giấc êm đềm
Sao vẩn thấy buồn thêm bao hoài niệm
Ngày xưa đó em khôn xiết yêu color tím
Em đi rồi đại dương tím cả hồn anh
Tình yêu ơi sao trét xoá đến đành
Theo tháng ngày tóc xanh giờ sẽ bạc
Thuyền tình ơi sao thẩn cúng trôi dạt
Không bến neo bi thảm man đuối bơ vơ
Lững lờ trôi cho nổi nhớ lẩn thẩn khờ
Cho bến mãi ghẻ lạnh xa vơi vợi
Biển cô đơn cánh nhạn bi quan chấp chới
Tôi lặng thầm ngồi hóng bóng hình ai.

CHIỀU TRÊN BIỂN VẮNG

Ai đã từng dạo chân trên bờ cát
Ngắm lớp sóng xa dào dạt vỗ bờ..?
Biển về chiều rất đẹp tựa những người vợ thơ
Khi ánh hoàng hôn từng ngày một buông thả
Rực bờ tây ánh hồng thơ mộng quá
Cảm xúc trào dâng thật kỳ lạ trong lòng
Nhìn chân trời tim cộn nỗi ngóng mong
Cảm giác bình an như sà vòng tay mẹ
Biển về chiều dịu dàng và lặng lẽ
Sóng rì rào khe khẽ hát lời ru
Sắc hoàng hôn nhuộm đỏ áng mây mù
Nhè nhẹ gió về…vi vu thông vẫytrong hoàng hôn biển đáng yêu và dễ thương quá đấy
Mỗi chiều về tôi lại thấy yêu thương thêm
Yêu trùng khơi yêu con sóng êm đềm
Yêu những con tầu ngày đêm ân hận hả….Xin chắp vần thơ viết về biển khơi cả
Mộc mạc chân thành bởi vì đã vượt yêu
Dâng hồn tôi xin khuyến mãi hết đại dương chiều
Cùng tim đỏ khắc tình yêu. .mãi mãi .


*

ĐẾN NGHE EM

Ta ước mơ chiều hoàng hôn bên trên biển
Có được em như hò hẹn hôm nao
Để cùng trao thứ hương vị ngọt ngào
Hòa quấn với giờ rì rào của sóng
Em tất cả biết một fan đang trông ngóng
Chờ phút giây lãng mạn ấy không em
Cứ trông hoài mải miết vẫn bao đêm
Mong sẽ sở hữu được một chiều trên biển vắng
Ta cùng em được say đắm bên nhau
Cùng tận hưởng những phút giây dịu ngọt
Và cảm thấy điều trái tim muốn nói
Em có nghe tiếng điện thoại tư vấn phía khơi xa
Ngày đêm vẫn cồn cào cùng tiếng sóng
Đó chính là khát vọng của tình yêu
Đến nghe em, ta hẹn một trong những buổi chiều
Hoàng hôn xuống trao hôn nồng thắm bỏng!

BÓNG HOÀNG HÔN

Ta âm thầm lặng lẽ giữa biển chiều êm ả
Bóng trăng soi nghiêng bổ ánh hoàng hôn
Tiếng tim yêu bên trên sóng vỗ dập dồn
Mái chèo khua thả hồn theo nhỏ nước
Thuyền lênh đênh bé sóng chơi Trôi ngược
Mộng cầu chúng mình như con nước vờn trăng
Núi nhô lên muốn níu cả cung hằng
Như tay anh níu vầng trăng em đó
Ta dìu dịu lắng sâu từng tương đối thở
Biển rộng lớn nhưng không nỡ ồn ào
Cứ cẩn trọng cho ta trao ân ái
Sóng rì rào như thẹn mãi bởi ta.Ánh trăng khuya như đã và đang sắp tà
Quay thuyền về ta miên man câu hát
Biển nhẹ êm chuyển ta về bến bạc
Gió liu riu man đuối đón bình minh.!

BIỂN CHIỀU VÀ TA

Biển chiều nay tất cả đông người thếSao lòng ta vẫn mãi thấy cô đơn
Biển nghìn năm ru hoài bé sóng hát
Sóng bạc tình đầu gói trọn miền ái ân.Ta nghe chăng giờ đồng hồ gió chiều phía biển
Gió hotline tình phả vào miếng trăng nghiêng
Ta cấp vã kiếm tìm trong ngàn phân tử cát
Hạt cat nào là kết tủa tình duyên.Nhưng ta biết chỉ với tình mộng mị
Biển yêu thương bờ, bờ yêu thương biển tất cả gì đâu
Ta cũng biết mình không thể mặt nhau
Khi nhị bờ vực, giải pháp xa vô vàn đỗi.Ta vờ vịt làm vẻ phương diện hờn dỗi
Cũng chỉ là lấp nửa phía ko em
Hải âu về sóng biển khơi chiều vơi êm
Người đông cầm cố vẫn nghe hồn cô độc

#Những bài xích thơ về biển lừng danh được ngưỡng mộ nhất

Những bài xích thơ về biển lừng danh được đông đảo bạn đọc tìm kiếm và săn lùng và ca ngợi. Những bài thơ chứa đựng những cảm xúc và nỗi lưu giữ trong tình yêu đôi lứa. Với mọi người trong nhà theo dõi và mày mò những bài thơ tình về biển khơi nhé.

Biển và bờ

Biển nhẹ dàng, mơn man bờ cat trắng
Bờ thản nhiên, lặng đậm dấu thuyền đi
Biển ngân lên từng nhịp sóng rầm rì
Ru bờ cát dưới trăng kim cương soi bóng.

Bờ im thinh, lòng ôm bao cầu vọng
Một ngày kia, thuyền lướt sóng trở về
Thuyền và bờ thuộc thỏa mộng đánh – khê
Dìu dạt mãi, khúc tình khúc bất diệt.


*

Đừng trách hải dương nhé anh

( Phú Sĩ)

Đừng trách biển cả vì sao không nổi sóng
Nắng nhạt nhòa bi lụy vọng nỗi đơn côi
Bởi trùng khơi bến chờ đã xa rồi
Biển nhức lắm ôm nỗi lòng sầu mãi

Đừng trách biển sao phai rồi yêu quý nhớ
Hàng phi lao réo đổ vỡ tiếng xác xơ
Bờ cát xưa in dấu tình yêu chờ
Như tình mình vẫn dửng dưng tĩnh lặng

Chỉ tất cả biển gọi lòng em sầu lắng
Đón chờ anh trống vắng thời gian chiều trôi
Đếm đơn độc trong thương ghi nhớ bồi hồi
Thương nhớ ai em ngày hy vọng đêm đợi

Biển đùa vơi sầu theo câu tình lỡ
Bởi yêu đương em bé sóng thủy triều vơi
Đêm cô đơn biển động lòng than thở
Vỗ về em đêm thao thức ngóng chờ

Đừng trách hải dương đã yêu thương là yêu thương nhớ
Dẫu cuộc tình chẳng rất đẹp mãi như mơ
Bởi tình yêu lúc ta đã chờ chờ
Đời biển lặng hãy thôi đừng nức nở…

Biển cùng ta

(Qui Phi Hoang)

Đứng trước đại dương sao thấy mình nhỏ tuổi bé
Dù đã giang tay ôm nước vào lòng
Sóng cứ xô cho biển khơi mãi mênh mông
Để ngàn năm vẫn ôm tròn khát vọng.

Bờ mèo dài lả lơi mong chờ sóng
Cho ngọt ngào chăm lo những nụ hôn
Dẫu bạc bẽo đầu cũng không phút giận hờn
Lúc thận trọng là dạt dào nỗi nhớ.

Để ngọn gió cũng nhiều lúc than thở
Bởi hờn ghen với cát trắng dịu êm
Nắm tay nhau thọ vẫn chẳng đề xuất duyên
Phải chăng cứ xô sóng về khu vực ấy.

Sao chợt thấy cõi lòng bản thân tan chảy
Bởi vai trung phong hồn đã có lần quá ngây thơ
Yêu bạn ta cơ mà cứ giả lẩn thẩn khờ
Để một mình lang thang trên kho bãi vắng.

Trước biển

(Vũ Quần Phương)

Biết nói gì trước biển cả em oi!Trước chiếc xa xanh thanh khiết không lời
Cái hào hiệp ngang tàng của gió
Cái kiên nhẫn của ngàn đời sóng vỗ
Cái nghiêm túc của đá đứng chen trời
Cái giản đoen thâm thúy như đời.

Chân trời kia đại dương mãi gọi bạn đi
Bao thèm khát nửa chừng tan thân sóng
Vầng trán mặn giọt mồ hôi cay đắng
Bao kiếp vùi trong lòng lặn mù tăm
Nhưng muôn đời vẫn gần như cánh buồm căng
Bay trên biển khơi như tình nhân câu phương diện đất
Biển dư sức và người ngần ngừ mệt
Mũi thuyền lao khía cạnh sóng lại cày bừa
Những chân mây ta vẫn mãi search đi.

Em ơi đại dương sâu rộng nhường kia
Ai biết được tự ở đâu biển mặn
Ơi hạt muối mang cho đời vị mặn
Tự lúc nào biển vẫn biết thương ta.

Anh im lặng trên kho bãi cát như mơ
Trưa cô độc khía cạnh trời lên chót đỉnh
Chỉ còn anh với ngàn trùng sóng đánh
Với ngàn trùng sâu lắng yêu thương em
Chiều ni thôi lúc nước thủy triều lên
Biển lại xóa vết chân anh bên trên cát
Đời chuyển đổi những vui bi hùng sẽ khác
Vui buồn nào chẳng đậm lẽ yêu đương nhau.

Đến bao giờ anh được đứng cùng em
Trước biển béo cuộc đời nâng niu ấy
Đêm gió trở mấy lần bé sóng dậy
Chân trời nào đang xuất hiện cánh buồm đi?

Ôi cuộc sống sâu rộng nhịn nhường kia
Sâu như biển, rộng như triều tít tắp
Vị biển lớn mặn đến quá chừng mặn chát
Hạt muối đời nhì đứa cắn thông thường nhau
Anh phát âm sao bé sóng sớm bạc đầu.

Anh gọi sao bọn họ lại yêu nhau
Biển rộng lớn quá, biển bắt buộc trời, bắt buộc đất
Bờ dẫu xa, bờ còn là một có thật
Biển ko cùng đại dương vẫn đỡ hơn anh
Trưa biển lớn này anh chỉ ráng tay anh.

Sóng bạc đãi đầu biển cả mãi vẫn tươi xanh
Khi ta hết cuộc sống kia vẫn thếCái thời gian ta chẳng được chờ nhau nữa
Gió vẫn vào chuyện trò lá thông non
Dưới bãi xa bé sóng vẫn bồn chồn
Vẫn chờ đón một vật gì chưa tới
Mặt trời lên hầu hết chân trời lại mới
Những chân mây mờ ảo thuở ngày thơ…

Những cánh buồm lại rẽ sóng ra đi
Gió còn trẻ cùng buồm đang khao khát
Thuyền quăng lưới như lũ chim tha rác
Mặt biển bởi vui như căn nhà ta
Biết nói gì trước hải dương quá bao la
Trước tất cả những điều dễ dàng thếAnh đứng im nghe thâm nhập vào chất bể
Tiếng sóng dào bên trên một kho bãi dương xa…

Nỗi lòng fan đi bên trên biển

(Huỳnh Minh Nhật)

Biển về muộn trời giăng sương buốt giá
Người bước ai oán lòng nhiều quá ưu tư
Sóng dìu dặt theo hầu như hạt lệ dư
Hương muối bột mặn loại thư tình không viết.

Biển minh mông những ân nghĩa tha thiết
Thương ghi nhớ sầu da diết giữa đêm đen
Phố thênh thang khuất bóng nửa ánh đèn
Triền cát trắng xóa trải nhiều năm như nức nở.

Người gặp mặt gỡ để riêng fan than thở
Tim đã bi thương nằm ân oán mấy lần đau
Bút nghiên như thế nào gội thừa khứ trôi mau
Chờ sóng dậy bạc đầu cơn giông bão.

Gió vờn gió sắt se lùa vạt áo
Người hận người tình mộng ảo còn say
Biển ngàn đời ủ ấp sóng vào tay
Người mãi nhớ lúc thu tiến thưởng võ tới!


*

Biển bờ

(Đinh Thu Hiền)

Không gồm nghĩa những lần sóng vỗ
Là nồng nàn hôn mèo đâu anh!Vâng em hiểu ngoài khơi vừa ngập gió
Đưa sóng vào ròi gợn sóng li ty ra thêm…

 Không gồm nghĩa những nhỏ tàu tối đêm
Chưa ngủ bởi vì hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm giữa biển cả màu mực
Biết về đây nếu duy nhất thân tàu?

Cuối chân trời sao và biển cả hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc
Mai sóng lại về thôi, mỏi mòn và nặng nhọc
Thở cạnh bờ trong giấc ngủ vô tâm!

Hoàng hôn ơi! Sao mắt bờ quầng thâm?
Xưa hải dương hứa nghìn năm yêu cat trắng!Phiêu du mãi để con thuyền khô đắng
Sóng có khi nào yên yên ổn đâu, bờ yêu!

Đại dương xa, gió rủ rỉ cực kỳ nhiều
Sao tiếng thở trường đoản cú ban chiều vọng lại?
Không tất cả nghĩa mỗi lần nghe sóng nói
Yêu không ít là cho cả bờ đâu!

Biển chiều thu

(Phan Thị Tuyết Vân)

Hai đứa mình cùng yêu biển cả mùa thu
Từng nhỏ sóng che chở ru bờ cát
Biển vẫn ráng vẫn thương yêu dào dạt
Như tình mình sống thọ chẳng đổi thay.

Hoàng hôn chiều tím thẫm cả chân mây
Gió thổi vơi lung lay làn tóc rối
Sóng lung linh ánh trăng đêm mời gọi
Thuỷ triều lên chen lấn vết chân mềm.

Gió rỉ tai ru sóng trải vơi êm
Chung nhịp cách mình thuộc nghe biển khơi hát
Cánh Hải Âu chao nghiêng vờn nắng nóng nhạt
Con dã tràng xe mèo cuối bờ xa.

Màn đêm về nhìn biển rộng bao la
Nhịp tim đập ngân nga câu tình ái
Cùng say đắm trong vườn cửa yêu huyền thoại
Khúc nhạc tình… nhuộm tím đại dương chiều thu.

Mưa xuân trên biển

(Huy Cận)

Mưa xuân bên trên biển, thuyền yên ổn chỗ
Tôm cá vững chắc đầy phiên chợ mai
Sắm đầu năm mới thuyền về dăm khóm đỗ
Đảo xa rạm thẩm vệt mưa dài.Thuyền đậu thuyền đi hạ kín đáo mui,Lưa thưa mưa biển nóng chấn trời.Chiếc tàu chở đá về bến Cảng
Khói lẩn màu sắc mây tưởng hòn đảo khơi.

Em bé thuyền ai ra giỡn nước,Mưa xuân tươi tốt cả cây buồm.Biển bằng không có dòng xuôi ngược,Cơm thân ngày mưa gạo white thơm.

Biển đêm

(Huỳnh Minh Nhật)

Biển cô đơn, kho bãi bờ cat trắng
Chân lạc loài im lặng trong tim
Anh bước tiến lòng cứ ngóng tìm
Sóng mãi ru 1 thời kỷ niệm.

Chiều tan dần tp vào đêm
Biển vẫn êm gió mềm vẫn thổi
Gió vẫn đây người chưa cách vội
Rối tơ duyên, tắt một mọt tình.

Trăng buồn chăng? Sao trăng yên ổn thinh?
Trăng cũng nhớ bóng hình em xinh
In nghiêng láng sóng khuya xa lắc
Còn “nơi xa” chắc đã quên rồi.

Chùm thơ tình về đại dương hay nhất hồ hết thời đại

Biển là hình hình ảnh ẩn dụ đẹp đến tình yêu song lứa. Nói tới biển là nhắc đến hình ảnh anh hoặc em với cùng một trái tim yêu thương nồng nàn, say đắm. Đã có tương đối nhiều bài thơ tình xuất xắc viết về biển. Tiếp sau đây Pud.edu.vn đang tổng hợp khiến cho bạn những bài xích thơ giỏi nhất. Share bạn nhé !


*

Biển

(Xuân Diệu)

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh hy vọng em là bờ cát trắng
Bờ cat dài phẳng lặng
Soi tia nắng pha lê…

Bờ đẹp đẽ cát vàng

Thoai thoải hàng thông đứng
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm mặt sóng…

Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi mèo vàng em
Hôn thiệt khẽ, thật êm
Hôn yên ả mãi mãi

Đã hôn rồi, hôn lại
Cho mang lại mãi muôn đời
Đến chảy cả khu đất trời
Anh new thôi dào dạt…

Cũng gồm khi ào ạt
Như nghiến nát bờ em
Là thời gian triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm

Anh ko xứng là đại dương xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Để hát mãi bên gành
Một tình thông thường không hết

Để đều khi bọt bong bóng tung white xoá
Và gió về bay toả chỗ nơi
Như hôn mãi nghìn năm ko thoả,Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

Biển tình

( nhân hậu Nhật Phương)

Biển đã lúc nào thôi dậy sóng em ơi
Nỗi ghi nhớ trong anh có khi nào nguôi nhỉ
Đêm từng tối miên man trong suy nghĩ
Biết tiếng này em gồm nhớ anh không?

Có khi nào em thấy biển cả lặng câm
Khi yên ả… sóng lòng sẽ cuộn chảy
Giấu nỗi ghi nhớ tận sâu dưới đáy
Để em khỏi bi thiết rồi thấy chênh chao.

Có phần đa hôm biển cả nổi sóng thét gào
Là lúc đó hờn ghen thuộc em đấy
Sóng cuồn cuộn nghiền nát bờ chảy chảy
Rồi nguôi hờn lại nhẹ vỗ bờ xa.

Tình nhì ta cũng như Biển bao la
Như bờ cát mịn màng và sâu lắng
Anh là biển ồn ào mà thật lắm
Bờ là em hiền nhẹ lại hy vọng manh.

Tình trao em là vĩnh cửu chân thành
Em đón nhận và giữ gìn em nhé
Trái tim em dẫu biết là nhỏ tuổi bé
Vẫn mãi là nhịp đập sinh hoạt trong anh.

Biển

(Lâ Thị Mĩ Dạ)

Biển trời soi mắt nhau
Cho sao về cùng với sóng
Biển bao gồm trời thêm rộng
Trời xnah cho biển khơi xanh.

Xem thêm: Vẽ Tranh Vẽ Cảnh Hoàng Hôn Trên Biển Hoàng Hôn Đơn Giản Nhất

Mặt trời lên đến đâu
Cũng lên từ phía biển
Nơi ánh nắng bắt đầu
Tỏa triệu vòng yêu mến.

Biển ơi! hải dương thẳm sâu
Dạt dào nhưng mà không nói
Biển ơi mang đến ta hỏi
Biển mặn tự bao giờ.

Nhặt chi nhỏ ốc vàng
Sóng xô vào tận bãi
Những cái gì dễ dãi
Có bao giờ bền đâu.

Biển chìm trong đêm thâu
Để chân trời lại rạng
Khát khao điều new lạ
Ta đẩy thuyền ra khơi
Dù bão giông vất vả
Không quản gì đại dương ơi!

Biển lắng

(Diêm Thi Hải)

Sao đại dương lặng yên ổn thếd
Hay đại dương nhớ gì au
Cho canh nhiều năm thao thức.

Cho lòng anh nức nở
Biển sóng vỗ vô vờ
Sao anh hỏi biển thếMà biển khơi không trả lời.

Để lòng anh tê tái
Nhớ tình ta thơ dại
Biển ơi em hãy nói
Sao cứ yên lặng hoài.

Chiều ni chị gió đã về
Mang đi theo nỗi tái tê lòng chàng
Biển xanh sóng đã mơ màng
Ru êm bờ cát cho người vợ với anh.


Chuyện tình biển và sóng

(Trần Ngọc Tuấn)

Có một lần hải dương và sóng yêu thương nhau,Người ta bảo đại dương là ngành ngọn của sóng.Sóng dữ dội vỡ bờ cát trưa lạnh bỏng,Biển rầm rì hát mãi khúc tình ca.

Có một lần sóng nông nổi đi xa,Bao kẻ mang lại và tỏ tình cùng với biển.Biển hại rằng sóng không thể vĩnh viễn,Nên đành rằng hẹn hò với vầng trăng.

Sóng trở về cầm cố là biển nạp năng lượng năn,Sóng đâu nợ để biển cả xanh cơ vô tội.Tình chỉ đẹp nhất khi không hề gian dối,Và bỏ đi kể từ đó không về.

Có một lượt anh đang kể em nghe.Chuyện tình yêu của bọn chúng mình vốn không đơn giản,Anh phiêu dạt còn em thì lãng mạn,Và thời gian hò hứa cũng ý muốn manh.

Sóng bạc bẽo đầu từ đó tất cả phải không anh?
Còn biển cả kia vẫn xanh màu huyền bí?
Không yêu cầu đâu em biển khơi kia không bình thường thủy,Dẫu bạc tình đầu sóng vẫn phải thủy chung.

Anh dắt em giữa đại dương nghìn trùng,Nghe dã tràng nói chuyện xưa xa vắng.Dẫu không hẳn tình đầu em trong trắng,Chỉ mong mỏi anh một lòng với cổ tích biển cả ngày xưa!

Biển, núi, em với sóng

(Đỗ Trung Quân)

 Xin cảm ơn những con phố ven biển
Cho không ít đôi lứa dẫn nhau đi
Cám ơn sóng nói thay lời dào dạt
Hàng thùy dương nói hộ tiếng thì thầm thì.

Anh như núi đứng suốt đời ngóng biển
Một tình cảm vươn chạm tới đỉnh trời
Em là sóng cơ mà xin chớ như sóng
Đã xô vào xin chớ ngược ra khơi.

Anh như núi đứng nghìn năm tầm thường thủy
Không ngẳng đầu dù tiếp xúc với mây bay
Yêu biển cả vỗ bên dưới chân mình dào dạt
Dẫu đôi lúc vì sóng núi hao gầy…

Cám ơn em êm ả đi bên cạnh
Biển xung quanh kia xanh vượt nói chi nhiều
Núi sát quá – sóng và em sát quá
Anh đủ lời nhằm tỏ một tình yêu…

Tình thuyền và biển

(Hoàng Minh Tuấn)

Thuyền yêu hải dương tình say nồng thắm
Biển ôm Thuyền mơn trớn ngất ngây
Theo Thuyền đến tận chân mây
Nhẹ dưng sóng vỗ tràn đầy dấu yêu.

Lướt nhẹ êm phiêu diêu theo Gió
Biển bên Thuyền lắp bó keo sơn
Có đôi lúc Biển tị hờn
Vì sao Gió cứ theo Thuyền đón đưa.

Thuyền theo Gió say sưa sông nước
Nỗi đơn độc một cõi biển khơi khơi
Biển lưu giữ Thuyền lắm Thuyền ơi
Bỏ đi theo Gió, đại dương tôi đau lòng!

Biển đôi khi giận hờn thừa mức
Đem bão về tức tưởi ghen tuông tuông
Thuyền kia ko giám lên đường
Nằm trong bến ngóng khóc thương biển cả hoài!

Hết hờn ghen biển lớn nay trở lại
Mang bình yên mềm mịn và mượt mà đắm say
Biển lấy nhung lưu giữ vơi đầyÊm êm sóng vỗ lay lay mạn Thuyền.

Nay trăng sáng sủa rắc vàng trên sóng
Biển ôm Thuyền vỗ dịu nồng say
Thuyền ơi tình biển khơi dâng đầy
Đi xa hãy nhớ về đây biển chờ.

Biển ơi!

Biển xa em… xa nghìn trùng từ bỏ đấy
Mỗi đêm về sống dậy khúc hát ru
Em nghẹn ngào quan sát lá tiến thưởng cuối thu
Se sắt lòng như mây mù giăng lối.

Biển xa em… em lưu giữ về mỗi tối
Từng vầng thơ nhức nhối trái tim yêu
Em khao khát biển khơi ơi… anh mỗi chiều
Được ngắm đại dương rồi quạnh hiu em chịu.

Xa vắng biển trên đường đời bao gồm liệu
Được gặp mặt nhau em ngóng mãi em chờ
Dù thời gian có tóc bạc tình trắng phơ
Tình yêu biển khơi phủ ngóng ôm bờ cát.

Em yêu biển cả một tình yêu… bát ngát
Vệt sóng lòng mặn chát nhớ hải dương khơi
Đêm từng đêm em tương khắc khoải chơi vơi
Nhớ về hải dương rồi lặng rơi nước mắt.

Trên đây, chúng tôi đã chia sẻ đến chúng ta những bài xích thơ về thuyền và biển cả tha thiết và ngọt ngào. Hình hình ảnh thuyền và biển cả là thay thế của tình yêu đôi lứa đích thực. Đồng hành thuộc Pud.edu.vn nhằm theo dõi những bài thơ về biển khơi nổi tiếng lôi cuốn hơn nữa nhé những bạn! Thân Ái!

Những bài xích thơ về thuyền và biển đã thừa quen thuộc so với bạn đọc. Hình hình ảnh thuyền và biển thường được ví như đôi lứa đang yêu đương luôn khao khát chạm đến bờ bến hạnh phúc. Đọc những bài thơ này ta cảm thấy được hầu như nỗi nhớ domain authority diết, phần nhiều tình cảm thành tâm thiêu đốt trái tim. Nếu chúng ta quan vai trung phong thì ngay bây chừ hãy cùng ducthanh.edu.vn theo dõi và quan sát nhé!


*
*
*
*

BIỂN HẸN

Tác giả: Cao Hằng
Có hạnh phúc nào không những thế không anh
Khi ham em thuộc anh bên biển
Mênh mông sóng nhưng mà dạt dào xao xuyến
Mái đầu xanh ta quyến luyến hứa hẹn thề

Đã bao ngày mình đứt quãng sơn khê
Giờ quay trở về xua não vật nài trông ngóng
Đêm bình yên gió vờn trên ngọn sóng
Em dịu vơi ngày lạc lõng thân dòng

Biển tối về ta thoả nỗi khát mong
Cùng ước vọng trong thâm tâm bao nhung nhớ
Vòng tay xiết nụ hôn nồng khá thở
Ta với mọi người trong nhà xua trăn trở đêm ngày

Anh vẫn về với biển lớn vắng đêm nay
Cùng rải bước như bao ngày mong muốn nhớ
Tim lưu giữ em từng đêm anh trăn trở
Biển bên em luôn luôn nhắc nhở bao điều

Giây phút này mang đến anh thấy thêm yêu
Đêm kì ảo cùng bao điều mơ ước
Tình mặt Biển như đã có lần hẹn trước
Lời hứa hẹn thề ta mãi được mặt nhau.

BIỂN TÌNH

Tác giả: Vượng Phạm
Nghe vào gió tiếng rỉ tai của biển
Khiến giọt buồn…Anh! tan biến chuyển nơi đây
Bọt sóng xô theo xúc cảm vơi đầy
Xua rét mướt lẽo…tim time băng giá

Tàn canh vắng…Anh! đầy đủ đêm lã chã
Khơi giọt mềm xưa em sẽ trao anh
Cả lời yêu thuộc hẹn mong chân thành
Em giữ hộ trọn đêm biển khơi xanh ta bước

Đúng ko thể…không thể ai biết được
Hạnh phúc chờ lại đến trước thời gian ngày vui
Những lo âu xen xúc cảm ngậm ngùi
Đang chìm nặng rồi bỗng bay vụt mất

Đêm biển lộng ánh trăng mờ phảng phất
Cùng ánh sáng của đèn chiếu cảnh vật phải thơ
Anh giữ hộ em trọn hơi nóng đợi chờ
Em chào đón sao khạo khờ bẽn lẽn

Như buổi ấy…em vẫn chính là e thẹn
Rồi giấu mình chỉ nen nén quan sát qua
Lặng với mọi người trong nhà bên cảm hứng mặn mà
Vui hạnh phúc bên tình xa…biển nhớ.


Chùm thơ về hải dương chiều thu hút nhất

Những bài bác thơ về đại dương chiều tuyệt vời lay động hàng vạn trái tim bạn đọc sâu sắc. Những bài xích thơ này chan đựng được nhiều tình cảm với nỗi niềm và ngọt ngào nhất. Với gần như tình cảm thâm thúy những bài bác thơ này khiến cho trái tim ta rung động bạo dạn mẽ. Hãy bên nhau theo dõi ngay lập tức nhé!

CHUYỆN TÌNH TRÊN BỜ BIỂN

Tác giả: Đức Trung.Anh còn nhớ lần gặp nhau trên biển.Ngồi cùng mọi người trong nhà trong một buổi chiều.Biển du dương hát lời trìu mến.Hai đứa ngồi rỉ tai tình yêu.

Em bảo anh là “anh đàn ông ngố”.Chẳng biết những gì khi rỉ tai yêu.Anh tĩnh mịch không một lời thổ lộ.Ngắm hoàng hôn dần tắt nắng và nóng chiều…

Em lại trách:”sao anh im lặng”?
Chỉ ngồi yên cho em tựa bờ vai.Ở quanh đó kia sóng xô bờ cat trắng.Như tình em nồng thắm ko phai.

Đêm dần dần xuống dã tràng thôi xe cộ cát.Đom đóm bay rực sáng sủa phía trời xa.Đêm tĩnh lặng chỉ còn nghe biển khơi hát.Nói nỗ lực lời cảm tình thiết tha.!

Anh cúi người xuống hôn môi em rét bỏng.Gió đại dương thổi vào mằn mặn bên trên môi.Biển vẫn xô muôn ngàn dịp sóng.Hai đứa ngồi đếm ánh sao rơi…!

BIỂN VÀO ĐÊM

Thơ: Phạm Thị Chiên

Ta sẽ về phía trên hỡi biển khơi yêu ơi
Xa lâu rồi lòng chơi vơi nhớ quá
Từng nhỏ sóng ngày đêm sẽ vật vã
Nơi ta ngồi ụ đá cũng xanh rêu

Xa em rồi lưu giữ tiếng róc rách rưới kêu
Từng bong bóng nước ưa thích trêu đùa ai đó
Bóng đổ vỡ toang trắng lan xa như có
Bàn tay như thế nào tựa gió đụng nhẹ bay

Ta về đây với hồn biển bất tỉnh ngây
Tình xa xôi vây xung quanh hoàng hôn tím
Chiều nhuộm rồi áng mây luồn ngọt lịm
Đứng lặng nhìn bịn rịn nhớ lúc xưa

Thủa học tập trò cùng mọi người trong nhà vẫn đón đưa
Dải bờ cát trắng xóa lưa thưa cẳng bàn chân bước
Con dã tràng xe cat sao đi ngược
Sóng xô bờ nước vượt mèo dần tan

Hoa muống kia trên bãi cát đại ngàn
Tim tím biếc đựng chan niềm hy vọng
Tuổi vào yêu chứa chan bao ước mộng
Bãi biển cả này làm cho rung động con tim

Ta về trên đây tình yêu mến đắm chìm
Gởi theo sóng vần thơ ghim lòng biển
Khuất sau đồi hoàng hôn tê cũng biết
Biển vào tối tha thiết nhớ dưng trào.


CON SÓNG NGẨN NGƠ

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Em đi rồi biển vẫn tiếp tục biếc xanh
Con tàu ra khơi chòng chành bên trên sóng
Mình anh bước đi bơ vơ lạc lõng
Dấu chân trằn trên bờ cát trắng vô phương

Một mình cô đơn đứng trước đại dương
Bỗng lưu giữ về lời thân thương ngày đó
Tiếng thủ thỉ mênh có như sóng vỗ
Ta giữ hộ tình vào trong gió đại dương khơi

Em nói rằng mình yêu mãi anh ơi
Nồng nàn đam mê suốt đời anh nhé
Em dựa vào anh bờ vai mạnh khỏe mẽ
Mái tóc lâu năm buông xoã để gió bay

Như sóng biển khơi tình ta thắm nồng say
Nhưng ngờ đâu gồm một ngày ly biệt
Em ra đi về địa điểm miền gió tuyết
Bỏ biển lớn quê nhà xanh tươi sóng xô

Em đi rồi bé sóng cũng ngẩn ngơ
Anh cứ lang thang vật vờ bên trên bến
Không một lời thầm lặng như bé hến
Sóng vỗ trong thâm tâm tắc nghẹn bi thảm đau.

BIỂN VÔ TÌNH…

Thơ: Lê Khánh

Biển là ai .. Sao vô tình mang đến thếSóng là ai.. Nhưng mà cứ mãi dập dìu
Cát là ai.. Nhưng mà sao cứ buồn hiu
Ta là ai.. Nhưng mà mỗi chiều nhớ biển..?

Cái khoảng cách mà bọn họ đang đến
Một chút thôi, nhưng lại xa tít mù khơi
Em xích lại, tốt là anh xích lai
Chỉ một lời sao cứ mãi phân vân..?

Nếu lỡ hẹn chỉ từ sóng lăn tăn
Cứ xô vào rồi lại xa lánh mãi
Ta cũng như vậy mỗi buổi chiều trở lại
Chỉ u hoài… như mèo mãi.. Nuốm thôi..!


EM VỀ VỚI BIỂN !

Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Em đang về nhằm ngắm biển khơi hoàng hôn
Từng đợt sóng dập dồn men bờ cát
Nhạc phi lao..rì rào buông giờ đồng hồ hát
Nhặt vỏ óc sò..trôi dạt bến bãi bờ !

Em đã về..ta dìm lại bài bác thơ…Mà năm tháng chưa phai mờ hoài ức
Biển cùng anh..vẫn mãi vào tiềm thức
In vào lòng..như một tranh ảnh thêu.

Em vẫn về..để cùng anh hầu hết chiều
Tựa vào nhau tim yêu thương từng nhịp hát
Biển tung cao..dạt dào cơn sóng bạc
Nhìn dã tràn..xe mèo giữa chiều hoang

Em đang về ta đi dạo lại bạn dạng đàn
Hoà cùng đại dương hát tình khúc dạ khúc
Mình cùng nhau lục kiếm tìm trong kí ức !Biển đẹp nhất nào bằng..những lúc trăng lên.

Em đã về..và thuộc anh kề bên…Ngâm nội địa mông mênh tình sóng biển
Anh sẽ đón em..như ngày chuyển tiển
Tim chúng mình..hoà giờ đồng hồ sóng trùng dương!!

CHỈ YÊU MÌNH ANH

Thơ: Thanh Tâm

Người thương hỡi giữa biển khơi trời rộng lớn lớn
Sóng chứa chan xô bờ mèo mênh mông
Nhưng chỗ em chỉ gồm một trơn hồng
Là anh kia chất ông chồng bao nhung nhớ

Chỉ anh đến làm tim em lầm lỡ
Xuyến xao lòng hốt nhiên nức nở yêu đương
Mỗi khi xa thấy ghi nhớ lắm vấn vương
Dâng cảm hứng canh ngôi trường hoài thao thức

Dấu yêu thương hỡi xin anh đừng tất cả bực
Hãy thanh thanh chớ tức đông đảo hư vô
Bởi có khi họ chỉ sản xuất xô bồ
Cho vui vẻ đời sơn thêm sắc thắm

Bạn lòng hỡi xa biện pháp còn thăm thẳm
Nhưng tình này hứa gởi gắm mình anh
Mọi tin yêu đàn bà chỉ để trao giành
Cho fan mãi không ước ao manh dễ vỡ .

Thầm mong mỏi em sẽ luôn được ở
Ở trong đời trong số những giấc mơ anh
Nắm tay nhau bước tiếp không còn mộng lành
Tròn hạnh phúc ngày xanh thêm vơi ngọt .

Trên đây shop chúng tôi đã chia sẻ đến chúng ta những bài xích thơ về thuyền và biển đặc sắc được đông đảo bạn đọc thích thú và chia sẻ. Những bài thơ này bộc bạch tình cảm và nỗi niềm sâu sắc của lứa đôi khi yêu nhau. Hải dương và thuyền là tượng trưng cho một tình yêu chân thành luôn khát khao được đi đến bờ bến của hạnh phúc. Đồng hành cùng shop chúng tôi để quan sát và theo dõi những bài viết tuyệt vời nhất nhé!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *