Bạn đang xem: Thơ biển và sóng
Thế giới nghệ thuật được sáng tạo trong thơ ca được ví như một mẫu hộp đầy cảm xúc. Nơi đây, ta rất có thể thấy được vẻ đẹp của tình yêu, sự nhức thương của phân chia ly, sự ca ngợi của ước mơ hay đơn giản và dễ dàng là vẻ rất đẹp của một bé sóng - thứ tưởng chừng như vô tri giữa biển cả khơi rộng lớn.
Hình ảnh con sóng kinh hoàng và dịu êm sẽ thổi vào chổ chính giữa hồn của tín đồ thi sĩ một điều gì đó rất đẹp. Từ đó, chúng ta coi những bé sóng như người bạn đường trong cửa nhà của mình. Những câu thơ về sóng và hải dương hay những bài thơ về sóng biển cả đẩy cảm giác đã thành lập và hoạt động như vậy.
1. Những bài xích thơ về sóng biển cả hay nhất
Sóng là giữa những hình ảnh quen nằm trong trong thơ ca Việt Nam, hình hình ảnh con sóng vừa kinh hoàng và nhẹ êm luôn mang lại xúc cảm gần gũi với trọng điểm hồn bạn Việt. Dưới đấy là tổng đúng theo những bài xích thơ về sóng biển hay mà bạn có thể tham khảo.
1.1 Sóng - Xuân Quỳnh
Dữ dội với dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông thiếu hiểu biết nhiều nổi mình
Sóng tìm thấy tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
Và bữa sau vẫn thế
Nỗi mơ ước tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bể
Em suy nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển khơi lớn
Từ chỗ nào sóng lên?
Sóng ban đầu từ gió
Gió bước đầu từ đâu?
Em cũng trù trừ nữa
Khi nào ta yêu nhau
Con sóng bên dưới lòng sâu
Con sóng cùng bề mặt nước
Ôi bé sóng ghi nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ mang lại anh
Cả vào mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi như thế nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn nhỏ sóng đó
Con như thế nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời phương pháp trở.
1.2 con sóng ngẩn ngơ - Nguyễn Đình Huân
Em đi rồi biển vẫn cứ biếc xanh
Con tàu ra khơi chòng chành bên trên sóng
Mình anh bước đi bơ vơ lạc lõng
Dấu chân trằn trên cát trắng vô phương
Một mình đơn độc đứng trước đại dương
Bỗng ghi nhớ về lời thương yêu ngày đó
Tiếng rỉ tai mênh có như sóng vỗ
Ta gởi tình vào vào gió biển khơi
Em nói rằng mình yêu mãi anh ơi
Nồng nàn say đắm suốt đời anh nhé
Em dựa vào anh bờ vai bạo gan mẽ
Mái tóc nhiều năm buông xõa để gió bay
Như sóng biển lớn tình ta thắm nồng say
Nhưng ngờ đâu bao gồm một ngày ly biệt
Em ra đi về vị trí miền gió tuyết
Bỏ biển cả quê nhà xanh biếc sóng xô
Em đi rồi con sóng cũng ngẩn ngơ
Anh cứ long dong vật vờ trên bến
Không một lời âm thầm như bé hến
Sóng vỗ trong trái tim tắc nghẹn bi thảm đau.
1.3 Sóng đại dương - Quốc Phương
Sóng tệ bạc đầu..nhưng vẫn còn rất trẻ
Cả muôn đời..luôn khỏe mạnh khát khao
Giữa khơi xa..sóng cần thiết khi nào
Quên tình nghĩa..không vào mặt bờ cát
Cứ như thế..vẫn rì rào sóng hát
Bản tình ca..khao khát được yêu thương
Giữa khơi xa..thăm thẳm cho vô thường
Lòng hải dương nhớ..những canh trường trăn trở
Và như thế..bình minh đầy duyên nợ
Sóng dưng trào..như sợ mất tình xưa
Ôm vào lòng..chẳng biết thiếu tốt thừa
Mà mải miết..sớm trưa cùng vội vã
Bờ mèo vẫn..dành tình thương vớ cả
Dẫu muôn đời..sóng nghiêng ngả vị trí đâu
Từ bình minh..và đông đảo lúc tối thâu
Bờ với sóng..dẫu bạc đầu vẫn thế.
1.4 Dã Tràng, mèo Và Sóng hải dương - Nguyệt Hạ
Sóng vỗ về chạy xoay quanh cồn cát rộng
Ánh mặt trời còn đọng lại ngoài khơi
Dã tràng ơi quanh quẩn dưới chân người
Xe cát để thủy triều lên xóa sạch
Sóng đẩy cat xuống lên như thường xuyên nhật
Khi lìa bờ lúc tấp tận đâu đâu
Biển dưng cao muôn bé sóng bạc đãi đầu
Nước đi mất cat còn long đong mãi
Đời hạt mèo bấp bênh như thật tại
Công dã tràng nào biết đến ngày mai
Vẽ vời bỏ ra đời không có tương lai
Phù du lắm thăng trầm theo ngọn sóng.
1.5 Sóng biển lớn - Gió Bụi
Chiều buông xuống biển khơi xanh màu tím ngắt
Ánh tà dương dần dần tắt lặn sau đồi
Biển mênh mông chỉ sót lại riêng tôi
Ghềnh đá nhỏ dại lặng ngồi hồn mơ mộng
Sóng vỗ về tâm tư êm lắng đọng
Thả hồn theo hầu như ngọn sóng xa xa
Gió trùng dương vang vọng khúc tình ca
Hòa với sóng điệu tha thiết êm ái
Trắng trinh nguyên dãi cát xinh mượt mại
Tháng năm đợi sóng mang đến tin yêu
Đã mấy Thu sóng vỗ dịu hôn đều
Ru cat trắng trong những chiều Đông lạnh
Nước triều dâng xóa tan niềm hiu quạnh
Đưa sóng về bên cạnh cát thích thương
Sóng rền vang réo rắt xuyên đêm trường
Như lo lắng bóng fan thương đột nhiên mất
Anh muốn hóa thành ngọn sóng cao ngất
Ru hồn em từng giấc mộng đê mê
Để gió Đông thôi buốt lạnh lẽo não nề
Khi Xuân đến...
nắng có về...
Xem thêm: Lệnh Kiểm Tra Tọa Độ Điểm Trong Cad, Lệnh Ordinate Dimension
gió bụi.
2. Những bài xích thơ về sóng cùng tình yêu
Từ xưa đến nay hình hình ảnh “con sóng” không phải là một trong những hình hình ảnh hiếm gặp. Cùng với mỗi bên thơ “sóng” lại mang một chân thành và ý nghĩa khác nhau. Nhiều chân thành và ý nghĩa như vậy nhưng có lẽ, con sóng vẫn luôn đẹp nhất khi với trong mình hình tượng của tình yêu. Dưới đấy là một số bài xích thơ về sóng biển cả và tình cảm đầy cảm xúc.
Thơ Về Sóng biển lớn Hay ❤️️ Chùm Thơ Tình Sóng Và biển lớn Thi Vị✅ trình làng Đến bạn Đọc tuyển Tập
Thơ Về đại dương Và Em Lãng Mạn giỏi Nhất.
Những bài xích Thơ Về Sóng biển khơi Hay Nhất
Đã từ khôn xiết lâu, những bài thơ về sóng đại dương đã thổi vào trọng tâm hồn của những tình nhân thơ ca những cảm xúc thật cực nhọc tả. Hãy thuộc tìm kiếm sự đồng điệu trong trái tim hồn với Những bài Thơ Về Sóng biển khơi Hay Nhất dưới đây nhé.Con sóng
Tác giả: Dã Tràng Cát
Con sóng phù du
Con sóng bi thiết trầm mặc
Hiện hữu ngục tù tù
Vỡ nỗi niềm ai nhắc
Cuộc sinh sống định đề
Bất thay đổi một lời ru!
Con sóng tồn sinh
Giữa quả đât vĩnh hằng
Độ cuối phận người
Có tra cứu thấy nẻo chăng
Ôi miền hoang tưởng
Ai giải nỗi lòng
Con sóng cao thăng!
Con sóng trầm tư
Bỏ khoác mình lạc lối
Bản giao hưởng trọn lạnh lùng
Phím lũ vô tội
Sầu đa với lỗi đoạn cung thứ
Nhịp trĩu oằn
Vai đời buông trôi quên lời tình tự.
Con sóng mạn thuyền
Nghe lại khúc quê hương
Vương vướng gần như mùi cây
Khói phòng bếp lửa bà bầu hiền
Con sóng lặng im
Nghe tim ai nhịp lạ
Nhịp yêu thương thương đôi mắt mở mộng thường.
Sóng Biển
Tác giả: Thiên Ân
Sóng biển khơi đưa tình đi siêu xa
Đôi chân chiều mỏi gối phong ba
Mây gió vô bờ trông mòn mỏi
Vết nứt thời gian vốn rườm rà
Sóng đại dương nghẹn ngào hát biệt li
Ôm đồm bỏ ra một khối tình si
Day ngừng nỗi lòng nghe rưng rức
Đọng lại trái tim phần nhiều thầm thì
Sóng hải dương đòi yêu tự bao giờ?
Giấc mơ lại đè bóng giấc mơ
Khát khao một ngày say mộng ước
In dáng vẻ em về dậy ngày thơ
Sóng biển lăn tăn dịp âm thầm
Dặt dìu dan díu mộng mon nămẨn hiện đâu đây màu nhung nhớ
Xót xa nắng và nóng dải với mưa dầm
Biển Hồn Ta
Tác giả: Hàn mặc Tử
Máu tim ta tuôn ra làm bể cả
Mà sóng lòng rần rật như mây trôi
Sóng lòng ta tràn lan ngoài xứ lạ
Dâng cao lên, cao tột cho tới trên trời.
Ôi ta đã mửa ra từng búng huyết
Khi say sưa với lượn sóng triền miên
Khi nhấn lấy trong tâm địa cay nghiệt
Giọng Hờn nhức trăm vạn nỗi niềm riêng.
Ta mong níu hồn ai đương hiển hiện
Trong lòng với đang tắm ngày tiết sông ta
Ta mong mỏi vớt ai ngoài sóng điện
Để chú ý xem sắc mặt cùng với làn da.
Ôi ngông cuồng! Ôi rồ ngớ ngẩn rồ dại!Ta đi thuyền xung quanh nước lòng ta
Ôi ngông cuồng, ôi rồ dại, rồ dại
Ta cắn thuyền ở trung tâm vũng hồn ta.
Dã Tràng, cat Và Sóng Biển
Tác giả: Nguyệt Hạ
Sóng vỗ về chạy xoay quanh cồn mèo rộngÁnh phương diện trời còn ứ đọng lại ngoài khơi
Dã tràng ơi quanh quẩn dưới chân người
Xe cát để thủy triều lên xoá sạch
Sóng đẩy mèo xuống lên như thường xuyên nhật
Khi lìa bờ khi tấp tận đâu đâu
Biển dâng cao muôn nhỏ sóng bội nghĩa đầu
Nước đi mất mèo còn long đong mãi
Đời hạt mèo bấp bênh rất thật tại
Công dã tràng nào biết đến ngày mai
Vẽ vời chi đời không có tương lai
Phù du lắm thăng trầm theo ngọn sóng
Sóng Biển
Tác giả: Gió Bụi
Chiều buông xuống biển cả xanh màu tím ngắtÁnh tà dương dần tắt lặn sau đồi
Biển bao la chỉ còn lại riêng tôi
Gềnh đá nhỏ tuổi lặng ngồi hồn mơ mộng
Sóng vỗ về tâm tư êm lắng đọng
Thả hồn theo đông đảo ngọn sóng xa xa
Gió trùng dương vang vọng khúc tình ca
Hòa cùng với sóng điệu thiết tha êm ái
Trắng trinh nguyên dãi cát xinh mượt mại
Tháng năm hóng sóng đưa về tin yêu
Đã mấy Thu sóng vỗ nhẹ hôn đều
Ru cat trắng một trong những chiều Đông lạnh
Nước triều dưng xóa tan niềm hiu quạnh
Đưa sóng về kề bên cát thích thương
Sóng rền vang réo rắt suốt cả đêm trường
Như lo lắng bóng tín đồ thương bỗng nhiên mất
Anh mong muốn hóa thành ngọn sóng cao ngất
Ru hồn em từng giấc mộng đê mê
Để gió Đông thôi buốt lạnh não nề
Khi Xuân đến…Nắng sở hữu về…
Gửi tới chúng ta chùm